Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cô Nhóc Bướng Bỉnh Và Đại Ca Cố Chấp
Ha,nó cười lạnh vs bản thân mình,cuộc sống của nó bây h thực sự chả còn ý nghĩa gì nữa,hắn đã đi thật rồi,đã bước ra khỏi cuộc đời nó thật rồi,hắn không còn là của nó, không ở bên cạnh nó nữa rồi,cứ nghĩ đến đây là tim nó là như trưc muốn vỡ tan,cứ nghĩ đến đây là sống mũi nó lại cay,nước mắt nó lại trực rơi.. -“Hey…Mày làm gì mà thẫn thờ vậy?”-Con bạn cùng bàn đập vào vai nó làm nó tỉnh khỏi suy nghĩ… Nó đã trở lại trường học sau mấy tuần liền nghỉ học,mọi việc vẫn diễn ra như bình thường nhưng sao nó luôn cảm thấy trống rỗng,cái cảm giác lẻ loi..không thể tả nổi… Tan học,nó rảo bước trên vỉa hè…ngắm nhìn những ánh đèn vàng lấp lánh… Nó lúc này lại nhớ đến hắn..thực sự..không thể chối bỏ cái cảm giác này,nó như nhìn ra hình ảnh của hắn đang đứng trước ngõ nhà nó,cười vs nó,nụ cười ấm áp,vẫy tay chào nó,gọi tên nó…… Nó lắc đầu thật mạnh,tất cả chỉ là ảo ảnh,ảo ảnh mà thôi… -“ tại sao cô không thể quên hắn đi..”-Một giọng nói trầm trầm,trong đó ẩn dấu chút khó hiểu vang lên Nó mệt mỏi quay đầu lại…không muốn trả lời…là hùng vũ… Nó chỉ là không thích,chứ không thù ghét hắn,vì thực sự,nó không việc gì phải làm như vậy cả… “…” -“sao cô không trả lời tôi…”-Hùng Vũ 1 lần nữa gặng hỏi Nó ngước nhìn hắn..đôi mắt vô hồn… -“Tôi không nhớ và cũng không quên ai cả…” -“cô nói dối,rõ ràng là cô đang nhớ đến hắn…”- giọng nói của hắn đã xem lẫn chút mất kiềm chế Nó nhìn Vũ dè chừng…Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeni.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.